Bài đăng

Ngày 12/4/2018... Ngày hôm nay là ngày đầu tiên tôi mở blog nhưng hãy bắt đầu bằng một câu chuyện buồn đi, hãy để tôi thú nhận tội lỗi của mình... Tôi, đến tận bây giờ, vẫn không ngừng xấu hổ về những gì sai trái mình đã làm trong quá khứ. Ôi, tôi biết rõ đó là sai trái, nhưng tôi vẫn làm. Tuy nó không mang lại hậu quả nghiêm trọng gì cho bất cứ ai nhưng lại đem lại cho tôi cảm giác không được bình yên từ rất lâu rồi. Có thể ai đó biết có thể bật cười, nhưng chỉ thế với tôi cũng là sai trái, tôi cần làm gì đây? Tôi đang cố gắng từng ngày bù đắp sai trái của tôi bằng việc cố gắng từng ngày, nhưng tôi nhận ra dường như nó là chưa đủ hay sao vậy. Ngày hôm nay, tôi đã tốn cả ngày chỉ để tìm hiểu về Ronaldo - người tôi cho là biểu tượng của sự nỗ lực. Tuy mọi người dường như một phần không hề công nhận cách chơi ấy, con người ấy, tính cách ấy, hay chủ nghĩa cá nhân biểu hiện qua sự tự tin cùng lòng quyết tâm ngất trời ( điều tôi ngưỡng mộ nhất) nhưng với tôi anh là thiên tài, là thiên